山 shān 行 xíng 杂 zá 咏 yǒng 其 qí 一 yī - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
人 rén 从 cóng 窗 chuāng 里 lǐ 卧 wò , , 塔 tǎ 向 xiàng 门 mén 外 wài 立 lì 。 。
忽 hū 然 rán 塔 tǎ 上 shàng 人 rén , , 欲 yù 与 yǔ 窗 chuāng 间 jiān 揖 yī 。 。
檐 yán 铃 líng 吹 chuī 笑 xiào 语 yǔ , , 高 gāo 下 xià 势 shì 不 bù 及 jí 。 。
无 wú 由 yóu 寄 jì 真 zhēn 意 yì , , 飘 piāo 此 cǐ 头 tóu 上 shàng 笠 lì 。 。
一 yī 晌 shǎng 乘 chéng 便 biàn 风 fēng , , 翩 piān 然 rán 堕 duò 阶 jiē 级 jí 。 。
山行杂咏 其一。清代。洪亮吉。人从窗里卧,塔向门外立。 忽然塔上人,欲与窗间揖。 檐铃吹笑语,高下势不及。 无由寄真意,飘此头上笠。 一晌乘便风,翩然堕阶级。