霜 shuāng 降 jiàng 前 qián 二 èr 日 rì 得 dé 家 jiā 书 shū 知 zhī 山 shān 妻 qī 病 bìng 甚 shén 亟 jí 时 shí 以 yǐ 事 shì 淹 yān 滞 zhì 未 wèi 得 dé 急 jí 归 guī 书 shū 此 cǐ 遣 qiǎn 闷 mèn - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
山 shān 馆 guǎn 传 chuán 经 jīng 底 dǐ 事 shì 忙 máng , , 一 yī 旬 xún 犹 yóu 未 wèi 返 fǎn 江 jiāng 乡 xiāng 。 。
青 qīng 林 lín 尽 jǐn 变 biàn 为 wéi 红 hóng 叶 yè , , 那 nà 得 de 愁 chóu 人 rén 鬓 bìn 不 bù 霜 shuāng 。 。
霜降前二日得家书知山妻病甚亟时以事淹滞未得急归书此遣闷。清代。洪亮吉。山馆传经底事忙,一旬犹未返江乡。 青林尽变为红叶,那得愁人鬓不霜。