续 xù 和 hé 漕 cáo 司 sī 高 gāo 斋 zhāi 韵 yùn - - 薛 xuē 绂 fú
坦 tǎn 情 qíng 渠 qú 侬 nóng 嫌 xián 我 wǒ 真 zhēn , , 斗 dòu 升 shēng 谁 shuí 给 gěi 太 tài 仓 cāng 陈 chén 。 。
悠 yōu 悠 yōu 江 jiāng 汉 hàn 飘 piāo 零 líng 客 kè , , 落 luò 落 luò 乾 qián 坤 kūn 老 lǎo 病 bìng 身 shēn 。 。
心 xīn 历 lì 百 bǎi 艰 jiān 弥 mí 感 gǎn 奋 fèn , , 诗 shī 留 liú 千 qiān 古 gǔ 越 yuè 清 qīng 新 xīn 。 。
高 gāo 斋 zhāi 高 gāo 处 chù 齐 qí 文 wén 焰 yàn , , 付 fù 与 yǔ 从 cóng 今 jīn 仰 yǎng 止 zhǐ 人 rén 。 。
续和漕司高斋韵。宋代。薛绂。坦情渠侬嫌我真,斗升谁给太仓陈。 悠悠江汉飘零客,落落乾坤老病身。 心历百艰弥感奋,诗留千古越清新。 高斋高处齐文焰,付与从今仰止人。