安 ān 南 nán 扺 zhǐ 安 ān 姑 gū 作 zuò - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
几 jǐ 日 rì 西 xī 风 fēng 扑 pū 面 miàn 吹 chuī , , 蒙 méng 蒙 méng 尚 shàng 有 yǒu 柳 liǔ 丝 sī 垂 chuí 。 。
鸠 jiū 方 fāng 逐 zhú 妇 fù 天 tiān 偏 piān 霁 jì , , 马 mǎ 到 dào 安 ān 姑 gū 路 lù 转 zhuǎn 危 wēi 。 。
渴 kě 思 sī 乍 zhà 拈 niān 篱 lí 畔 pàn 橘 jú , , 闲 xián 心 xīn 还 hái 读 dú 道 dào 旁 páng 碑 bēi 。 。
山 shān 程 chéng 红 hóng 烛 zhú 谁 shuí 相 xiāng 迓 yà , , 却 què 喜 xǐ 前 qián 村 cūn 月 yuè 半 bàn 规 guī 。 。
安南扺安姑作。清代。洪亮吉。几日西风扑面吹,蒙蒙尚有柳丝垂。 鸠方逐妇天偏霁,马到安姑路转危。 渴思乍拈篱畔橘,闲心还读道旁碑。 山程红烛谁相迓,却喜前村月半规。