哀 āi 愤 fèn - - 凌 líng 焕 huàn
填 tián 海 hǎi 移 yí 山 shān 愿 yuàn 总 zǒng 虚 xū , , 横 héng 刀 dāo 蹶 jué 起 qǐ 一 yī 长 cháng 吁 xū 。 。
眠 mián 蚕 cán 死 sǐ 债 zhài 千 qiān 丝 sī 茧 jiǎn , , 行 xíng 蚁 yǐ 生 shēng 涯 yá 九 jiǔ 曲 qǔ 珠 zhū 。 。
地 dì 下 xià 不 bù 逢 féng 黄 huáng 耳 ěr 犬 quǎn , , 城 chéng 中 zhōng 偏 piān 有 yǒu 白 bái 头 tóu 乌 wū 。 。
破 pò 巢 cháo 完 wán 卵 luǎn 伤 shāng 心 xīn 事 shì , , 风 fēng 雨 yǔ 将 jiāng 雏 chú 尾 wěi 毕 bì 逋 bū 。 。
哀愤。清代。凌焕。填海移山愿总虚,横刀蹶起一长吁。 眠蚕死债千丝茧,行蚁生涯九曲珠。 地下不逢黄耳犬,城中偏有白头乌。 破巢完卵伤心事,风雨将雏尾毕逋。