悼 dào 保 bǎo 儿 ér - - 夏 xià 孙 sūn 桐 tóng
尝 cháng 尽 jìn 人 rén 间 jiān 骨 gǔ 肉 ròu 悲 bēi , , 短 duǎn 棺 guān 阶 jiē 下 xià 悄 qiāo 横 héng 时 shí 。 。
生 shēng 无 wú 夙 sù 慧 huì 偏 piān 妨 fáng 命 mìng , , 病 bìng 不 bù 先 xiān 知 zhī 愧 kuì 习 xí 医 yī 。 。
他 tā 日 rì 克 kè 家 jiā 诚 chéng 未 wèi 卜 bǔ , , 即 jí 今 jīn 再 zài 索 suǒ 已 yǐ 嫌 xián 迟 chí 。 。
彭 péng 殇 shāng 我 wǒ 亦 yì 能 néng 齐 qí 视 shì , , 自 zì 向 xiàng 寒 hán 窗 chuāng 揽 lǎn 鬓 bìn 丝 sī 。 。
悼保儿。清代。夏孙桐。尝尽人间骨肉悲,短棺阶下悄横时。 生无夙慧偏妨命,病不先知愧习医。 他日克家诚未卜,即今再索已嫌迟。 彭殇我亦能齐视,自向寒窗揽鬓丝。