陕 shǎn 西 xī 晚 wǎn 思 sī - - 罗 luó 隐 yǐn
长 cháng 途 tú 已 yǐ 自 zì 穷 qióng , , 此 cǐ 去 qù 便 biàn 西 xī 东 dōng 。 。
树 shù 色 sè 荣 róng 衰 shuāi 里 lǐ , , 人 rén 心 xīn 往 wǎng 返 fǎn 中 zhōng 。 。
别 bié 情 qíng 流 liú 水 shuǐ 急 jí , , 归 guī 梦 mèng 故 gù 山 shān 空 kōng 。 。
莫 mò 忘 wàng 交 jiāo 游 yóu 分 fēn , , 从 cóng 来 lái 事 shì 一 yī 同 tóng 。 。
陕西晚思。唐代。罗隐。长途已自穷,此去便西东。 树色荣衰里,人心往返中。 别情流水急,归梦故山空。 莫忘交游分,从来事一同。