山 shān 居 jū 用 yòng 石 shí 屋 wū 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 何 hé 南 nán 凤 fèng
名 míng 心 xīn 才 cái 放 fàng 便 biàn 身 shēn 轻 qīng , , 识 shí 破 pò 高 gāo 明 míng 多 duō 不 bù 情 qíng 。 。
剖 pōu 判 pàn 佛 fú 儒 rú 成 chéng 妄 wàng 执 zhí , , 抑 yì 扬 yáng 宗 zōng 教 jiào 亦 yì 纷 fēn 更 gèng 。 。
般 bān 般 bān 巧 qiǎo 说 shuō 何 hé 曾 céng 悟 wù , , 个 gè 个 gè 浑 hún 成 chéng 只 zhǐ 贵 guì 行 xíng 。 。
拙 zhuō 守 shǒu 空 kōng 山 shān 无 wú 别 bié 意 yì , , 免 miǎn 教 jiào 人 rén 我 wǒ 长 zhǎng 无 wú 明 míng 。 。
山居用石屋韵 其二。明代。何南凤。名心才放便身轻,识破高明多不情。 剖判佛儒成妄执,抑扬宗教亦纷更。 般般巧说何曾悟,个个浑成只贵行。 拙守空山无别意,免教人我长无明。