赠 zèng 张 zhāng 生 shēng 次 cì 许 xǔ 漕 cáo 督 dū 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 孙 sūn 星 xīng 衍 yǎn
花 huā 外 wài 山 shān 光 guāng 柳 liǔ 下 xià 风 fēng , , 扶 fú 舆 yú 处 chǔ 处 chù 得 dé 君 jūn 同 tóng 。 。
飘 piāo 零 líng 未 wèi 必 bì 才 cái 空 kōng 老 lǎo , , 漫 màn 灭 miè 何 hé 妨 fáng 刺 cì 鲜 xiān 通 tōng 。 。
问 wèn 字 zì 踏 tà 残 cán 庭 tíng 雪 xuě 白 bái , , 论 lùn 诗 shī 敲 qiāo 尽 jǐn 烛 zhú 花 huā 红 hóng 。 。
休 xiū 嫌 xián 仲 zhòng 蔚 wèi 蓬 péng 蒿 hāo 径 jìng , , 自 zì 有 yǒu 高 gāo 轩 xuān 接 jiē 钜 jù 公 gōng 。 。
赠张生 次许漕督 韵 其二。清代。孙星衍。花外山光柳下风,扶舆处处得君同。 飘零未必才空老,漫灭何妨刺鲜通。 问字踏残庭雪白,论诗敲尽烛花红。 休嫌仲蔚蓬蒿径,自有高轩接钜公。