晚 wǎn 妆 zhuāng - - 孙 sūn 原 yuán 湘 xiāng
最 zuì 高 gāo 楼 lóu 阁 gé 倚 yǐ 雕 diāo 阑 lán , , 一 yī 种 zhǒng 光 guāng 华 huá 射 shè 月 yuè 寒 hán 。 。
心 xīn 有 yǒu 幽 yōu 期 qī 要 yào 佛 fú 证 zhèng , , 身 shēn 从 cóng 明 míng 处 chù 任 rèn 郎 láng 看 kàn 。 。
芙 fú 蓉 róng 堕 duò 髻 jì 连 lián 云 yún 重 zhòng , , 蕉 jiāo 葛 gé 裁 cái 衫 shān 映 yìng 雪 xuě 单 dān 。 。
恰 qià 是 shì 不 bù 曾 céng 当 dāng 面 miàn 错 cuò , , 料 liào 应 yīng 欢 huān 意 yì 似 shì 侬 nóng 欢 huān 。 。
晚妆。清代。孙原湘。最高楼阁倚雕阑,一种光华射月寒。 心有幽期要佛证,身从明处任郎看。 芙蓉堕髻连云重,蕉葛裁衫映雪单。 恰是不曾当面错,料应欢意似侬欢。