情 qíng 苗 miáo 其 qí 二 èr - - 孙 sūn 原 yuán 湘 xiāng
玉 yù 梅 méi 花 huā 下 xià 乍 zhà 回 huí 嗔 chēn , , 却 què 悔 huǐ 频 pín 年 nián 迹 jī 未 wèi 亲 qīn 。 。
出 chū 意 yì 为 wèi 卿 qīng 书 shū 扇 shàn 子 zi , , 倾 qīng 心 xīn 唤 huàn 我 wǒ 作 zuò 才 cái 人 rén 。 。
枕 zhěn 函 hán 弘 hóng 结 jié 联 lián 环 huán 带 dài , , 香 xiāng 饼 bǐng 潜 qián 薰 xūn 垫 diàn 角 jiǎo 巾 jīn 。 。
从 cóng 此 cǐ 一 yī 泓 hóng 清 qīng 澈 chè 水 shuǐ , , 东 dōng 风 fēng 吹 chuī 起 qǐ 绿 lǜ 鳞 lín 鳞 lín 。 。
情苗 其二。清代。孙原湘。玉梅花下乍回嗔,却悔频年迹未亲。 出意为卿书扇子,倾心唤我作才人。 枕函弘结联环带,香饼潜薰垫角巾。 从此一泓清澈水,东风吹起绿鳞鳞。