冬 dōng 至 zhì 日 rì 即 jí 席 xí 赋 fù 别 bié 黄 huáng 萍 píng 谷 gǔ 同 tóng 寅 yín - - 孙 sūn 元 yuán 衡 héng
至 zhì 日 rì 初 chū 长 zhǎng 暖 nuǎn 律 lǜ 迎 yíng , , 登 dēng 楼 lóu 今 jīn 见 jiàn 众 zhòng 峰 fēng 晴 qíng 。 。
来 lái 时 shí 烟 yān 鸟 niǎo 随 suí 潮 cháo 泛 fàn , , 往 wǎng 路 lù 风 fēng 花 huā 与 yǔ 雪 xuě 轻 qīng 。 。
红 hóng 叶 yè 堆 duī 边 biān 人 rén 欲 yù 醉 zuì , , 青 qīng 山 shān 尽 jǐn 处 chù 月 yuè 偏 piān 明 míng 。 。
大 dà 堤 dī 芳 fāng 草 cǎo 关 guān 门 mén 柳 liǔ , , 又 yòu 领 lǐng 中 zhōng 原 yuán 别 bié 友 yǒu 情 qíng 。 。
冬至日即席赋别黄萍谷同寅。清代。孙元衡。至日初长暖律迎,登楼今见众峰晴。 来时烟鸟随潮泛,往路风花与雪轻。 红叶堆边人欲醉,青山尽处月偏明。 大堤芳草关门柳,又领中原别友情。