晚 wǎn 发 fā 京 jīng 口 kǒu - - 徐 xú 釚 qiú
溯 sù 回 huí 泱 yāng 漭 mǎng 忽 hū 闻 wén 鸡 jī , , 风 fēng 饱 bǎo 江 jiāng 帆 fān 叶 yè 叶 yè 齐 qí 。 。
瓜 guā 步 bù 晓 xiǎo 钟 zhōng 寒 hán 雨 yǔ 歇 xiē , , 楚 chǔ 天 tiān 浓 nóng 树 shù 湿 shī 烟 yān 迷 mí 。 。
已 yǐ 从 cóng 击 jī 楫 jí 悲 bēi 荒 huāng 垒 lěi , , 更 gèng 想 xiǎng 沉 chén 舟 zhōu 听 tīng 鼓 gǔ 鼙 pí 。 。
回 huí 首 shǒu 瓮 wèng 城 chéng 山 shān 色 sè 远 yuǎn , , 惊 jīng 涛 tāo 犹 yóu 在 zài 海 hǎi 门 mén 西 xī 。 。
晚发京口。清代。徐釚。溯回泱漭忽闻鸡,风饱江帆叶叶齐。 瓜步晓钟寒雨歇,楚天浓树湿烟迷。 已从击楫悲荒垒,更想沉舟听鼓鼙。 回首瓮城山色远,惊涛犹在海门西。