挽 wǎn 冒 mào 巢 cháo 民 mín 先 xiān 生 shēng - - 陶 táo 孚 fú 尹 yǐn
太 tài 息 xī 斯 sī 人 rén 竟 jìng 盖 gài 棺 guān , , 广 guǎng 陵 líng 愁 chóu 绝 jué 更 gèng 谁 shuí 弹 dàn 。 。
楼 lóu 成 chéng 白 bái 玉 yù 修 xiū 文 wén 易 yì , , 床 chuáng 尽 jǐn 黄 huáng 金 jīn 任 rèn 侠 xiá 难 nán 。 。
水 shuǐ 绘 huì 园 yuán 亭 tíng 烟 yān 雨 yǔ 没 méi , , 鹿 lù 门 mén 妻 qī 子 zǐ 杖 zhàng 藜 lí 单 dān 。 。
雉 zhì 皋 gāo 风 fēng 景 jǐng 重 chóng 回 huí 首 shǒu , , 落 luò 日 rì 寒 hán 冰 bīng 想 xiǎng 像 xiàng 看 kàn 。 。
挽冒巢民先生。清代。陶孚尹。太息斯人竟盖棺,广陵愁绝更谁弹。 楼成白玉修文易,床尽黄金任侠难。 水绘园亭烟雨没,鹿门妻子杖藜单。 雉皋风景重回首,落日寒冰想像看。