送 sòng 鉴 jiàn 供 gòng 奉 fèng 归 guī 蜀 shǔ 宁 níng 亲 qīn - - 灵 líng 澈 chè
林 lín 间 jiān 出 chū 定 dìng 恋 liàn 庭 tíng 闱 wéi , , 圣 shèng 主 zhǔ 恩 ēn 深 shēn 暂 zàn 许 xǔ 归 guī 。 。
双 shuāng 树 shù 欲 yù 辞 cí 金 jīn 锡 xī 冷 lěng , , 四 sì 花 huā 犹 yóu 向 xiàng 玉 yù 阶 jiē 飞 fēi 。 。
梁 liáng 山 shān 拂 fú 汉 hàn 分 fēn 清 qīng 境 jìng , , 蜀 shǔ 雪 xuě 和 hé 烟 yān 惹 rě 翠 cuì 微 wēi 。 。
此 cǐ 去 qù 不 bù 须 xū 求 qiú 彩 cǎi 服 fú , , 紫 zǐ 衣 yī 全 quán 胜 shèng 老 lǎo 莱 lái 衣 yī 。 。
送鉴供奉归蜀宁亲。唐代。灵澈。林间出定恋庭闱,圣主恩深暂许归。 双树欲辞金锡冷,四花犹向玉阶飞。 梁山拂汉分清境,蜀雪和烟惹翠微。 此去不须求彩服,紫衣全胜老莱衣。