画 huà 堂 táng 春 chūn - - 纳 nà 兰 lán 性 xìng 德 dé
一 yī 生 shēng 一 yī 代 dài 一 yī 双 shuāng 人 rén , , 争 zhēng 教 jiào 两 liǎng 处 chù 销 xiāo 魂 hún 。 。 相 xiāng 思 sī 相 xiāng 望 wàng 不 bù 相 xiāng 亲 qīn , , 天 tiān 为 wèi 谁 shuí 春 chūn 。 。
浆 jiāng 向 xiàng 蓝 lán 桥 qiáo 易 yì 乞 qǐ , , 药 yào 成 chéng 碧 bì 海 hǎi 难 nàn 奔 bēn 。 。 若 ruò 容 róng 相 xiāng 访 fǎng 饮 yǐn 牛 niú 津 jīn , , 相 xiāng 对 duì 忘 wàng 贫 pín 。 。
画堂春。清代。纳兰性德。一生一代一双人,争教两处销魂。相思相望不相亲,天为谁春。 浆向蓝桥易乞,药成碧海难奔。若容相访饮牛津,相对忘贫。