送 sòng 僧 sēng - - 皎 jiǎo 然 rán
斜 xié 日 rì 摇 yáo 扬 yáng 在 zài 柳 liǔ 丝 sī , , 孤 gū 亭 tíng 寂 jì 寂 jì 水 shuǐ 逶 wēi 迤 yí 。 。
谁 shuí 堪 kān 别 bié 后 hòu 行 xíng 人 rén 尽 jǐn , , 唯 wéi 有 yǒu 春 chūn 风 fēng 起 qǐ 路 lù 岐 qí 。 。
送僧。唐代。皎然。斜日摇扬在柳丝,孤亭寂寂水逶迤。 谁堪别后行人尽,唯有春风起路岐。