中 zhōng 山 shān 晓 xiǎo 望 wàng - - 张 zhāng 鹏 péng 翮 hé
中 zhōng 峰 fēng 晓 xiǎo 望 wàng 白 bái 云 yún 间 jiān , , 已 yǐ 报 bào 征 zhēng 车 chē 出 chū 汉 hàn 关 guān 。 。
潦 liáo 倒 dǎo 一 yī 官 guān 违 wéi 子 zi 职 zhí , , 殷 yīn 勤 qín 万 wàn 里 lǐ 恋 liàn 亲 qīn 颜 yán 。 。
楚 chǔ 山 shān 尽 jǐn 处 chù 鱼 yú 书 shū 杳 yǎo , , 蜀 shǔ 水 shuǐ 流 liú 余 yú 雁 yàn 影 yǐng 闲 xián 。 。
回 huí 首 shǒu 可 kě 怜 lián 戎 róng 马 mǎ 地 dì , , 夜 yè 深 shēn 明 míng 月 yuè 满 mǎn 关 guān 山 shān 。 。
中山晓望。清代。张鹏翮。中峰晓望白云间,已报征车出汉关。 潦倒一官违子职,殷勤万里恋亲颜。 楚山尽处鱼书杳,蜀水流余雁影闲。 回首可怜戎马地,夜深明月满关山。