锦 jǐn 堂 táng 春 chūn 清 qīng 凉 liáng 寺 sì 扫 sǎo 叶 yè 上 shàng 人 rén 山 shān 楼 lóu - - 曹 cáo 尔 ěr 堪 kān
如 rú 练 liàn 澄 chéng 江 jiāng 东 dōng 泻 xiè , , 舂 chōng 锄 chú 舞 wǔ 雪 xuě 蒙 méng 茸 róng 。 。
倚 yǐ 楼 lóu 遥 yáo 见 jiàn 迎 yíng 潮 cháo 燕 yàn , , 飞 fēi 趁 chèn 片 piàn 帆 fān 风 fēng 。 。
楚 chǔ 蜀 shǔ 烟 yān 波 bō 不 bù 断 duàn , , 齐 qí 梁 liáng 佳 jiā 丽 lì 都 dū 空 kōng 。 。
山 shān 僧 sēng 不 bù 识 shí 兴 xīng 亡 wáng 感 gǎn , , 闲 xián 数 shǔ 落 luò 花 huā 红 hóng 。 。
锦堂春 清凉寺扫叶上人山楼。清代。曹尔堪。如练澄江东泻,舂锄舞雪蒙茸。 倚楼遥见迎潮燕,飞趁片帆风。 楚蜀烟波不断,齐梁佳丽都空。 山僧不识兴亡感,闲数落花红。