二 èr 风 fēng 诗 shī 十 shí 篇 piān 乱 luàn 风 fēng 诗 shī 五 wǔ 篇 piān 其 qí 一 yī 至 zhì 荒 huāng - - 元 yuán 结 jié
国 guó 有 yǒu 世 shì 谟 mó , , 仁 rén 信 xìn 勤 qín 欤 yú 。 。
王 wáng 实 shí 惛 hūn 荒 huāng , , 终 zhōng 亡 wáng 此 cǐ 乎 hū 。 。
焉 yān 有 yǒu 力 lì 恣 zì 谄 chǎn 惑 huò , , 而 ér 不 bù 亡 wáng 其 qí 国 guó 。 。
呜 wū 呼 hū 亡 wáng 王 wáng , , 忍 rěn 为 wèi 此 cǐ 心 xīn 。 。
敢 gǎn 正 zhèng 亡 wáng 王 wáng , , 永 yǒng 为 wèi 世 shì 箴 zhēn 。 。
二风诗十篇乱风诗五篇其一至荒。唐代。元结。国有世谟,仁信勤欤。 王实惛荒,终亡此乎。 焉有力恣谄惑,而不亡其国。 呜呼亡王,忍为此心。 敢正亡王,永为世箴。