钟 zhōng 离 lí 古 gǔ 迹 jī 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 张 zhāng 英 yīng
秋 qiū 草 cǎo 寒 hán 烟 yān 落 luò 日 rì 斜 xié , , 衰 shuāi 杨 yáng 风 fēng 起 qǐ 散 sàn 寒 hán 鸦 yā 。 。
黄 huáng 巾 jīn 一 yī 自 zì 成 chéng 封 fēng 豕 shǐ , , 赤 chì 帝 dì 翻 fān 教 jiào 哭 kū 断 duàn 蛇 shé 。 。
王 wáng 气 qì 几 jǐ 年 nián 消 xiāo 碧 bì 落 luò , , 溪 xī 流 liú 无 wú 处 chǔ 觅 mì 红 hóng 纱 shā 。 。
寝 qǐn 园 yuán 未 wèi 必 bì 皆 jiē 遗 yí 老 lǎo , , 遍 biàn 种 zhǒng 东 dōng 陵 líng 五 wǔ 色 sè 瓜 guā 。 。
钟离古迹四首 其二。清代。张英。秋草寒烟落日斜,衰杨风起散寒鸦。 黄巾一自成封豕,赤帝翻教哭断蛇。 王气几年消碧落,溪流无处觅红纱。 寝园未必皆遗老,遍种东陵五色瓜。