梅 méi 花 huā 诗 shī 三 sān 十 shí 首 shǒu 其 qí 十 shí 七 qī - - 张 zhāng 英 yīng
芳 fāng 心 xīn 初 chū 绽 zhàn 雪 xuě 初 chū 消 xiāo , , 未 wèi 许 xǔ 春 chūn 光 guāng 在 zài 柳 liǔ 条 tiáo 。 。
隋 suí 苑 yuàn 岂 qǐ 知 zhī 裁 cái 素 sù 练 liàn , , 秦 qín 宫 gōng 不 bù 解 jiě 卷 juǎn 轻 qīng 绡 xiāo 。 。
惟 wéi 予 yǔ 闭 bì 户 hù 清 qīng 吟 yín 赏 shǎng , , 念 niàn 尔 ěr 冲 chōng 寒 hán 浊 zhuó 酒 jiǔ 浇 jiāo 。 。
说 shuō 与 yǔ 俗 sú 人 rén 应 yīng 未 wèi 识 shí , , 水 shuǐ 边 biān 山 shān 畔 pàn 自 zì 萧 xiāo 萧 xiāo 。 。
梅花诗三十首 其十七。清代。张英。芳心初绽雪初消,未许春光在柳条。 隋苑岂知裁素练,秦宫不解卷轻绡。 惟予闭户清吟赏,念尔冲寒浊酒浇。 说与俗人应未识,水边山畔自萧萧。