梅 méi 花 huā 诗 shī 三 sān 十 shí 首 shǒu 其 qí 三 sān 十 shí - - 张 zhāng 英 yīng
古 gǔ 梅 méi 卧 wò 处 chù 倚 yǐ 松 sōng 杉 shān , , 花 huā 落 luò 春 chūn 风 fēng 覆 fù 石 shí 岩 yán 。 。
结 jié 子 zǐ 有 yǒu 心 xīn 抛 pāo 锦 jǐn 带 dài , , 向 xiàng 人 rén 无 wú 力 lì 卸 xiè 轻 qīng 衫 shān 。 。
香 xiāng 溪 xī 暖 nuǎn 漾 yàng 鱼 yú 争 zhēng 沫 mò , , 晴 qíng 雪 xuě 霏 fēi 微 wēi 鸟 niǎo 不 bù 衔 xián 。 。
应 yīng 有 yǒu 新 xīn 飞 fēi 双 shuāng 白 bái 燕 yàn , , 绕 rào 枝 zhī 惟 wéi 听 tīng 语 yǔ 呢 ní 喃 nán 。 。
梅花诗三十首 其三十。清代。张英。古梅卧处倚松杉,花落春风覆石岩。 结子有心抛锦带,向人无力卸轻衫。 香溪暖漾鱼争沫,晴雪霏微鸟不衔。 应有新飞双白燕,绕枝惟听语呢喃。