江 jiāng 亭 tíng 夕 xī 望 wàng - - 白 bái 居 jū 易 yì
凭 píng 高 gāo 望 wàng 远 yuǎn 思 sī 悠 yōu 哉 zāi , , 晚 wǎn 上 shàng 江 jiāng 亭 tíng 夜 yè 未 wèi 回 huí 。 。
日 rì 欲 yù 没 méi 时 shí 红 hóng 浪 làng 沸 fèi , , 月 yuè 初 chū 生 shēng 处 chù 白 bái 烟 yān 开 kāi 。 。
辞 cí 枝 zhī 雪 xuě 蕊 ruǐ 将 jiāng 春 chūn 去 qù , , 满 mǎn 镊 niè 霜 shuāng 毛 máo 送 sòng 老 lǎo 来 lái 。 。
争 zhēng 敢 gǎn 三 sān 年 nián 作 zuò 归 guī 计 jì , , 心 xīn 知 zhī 不 bù 及 jí 贾 jiǎ 生 shēng 才 cái 。 。
江亭夕望。唐代。白居易。凭高望远思悠哉,晚上江亭夜未回。 日欲没时红浪沸,月初生处白烟开。 辞枝雪蕊将春去,满镊霜毛送老来。 争敢三年作归计,心知不及贾生才。