钟 zhōng 离 lí 古 gǔ 迹 jī 四 sì 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 张 zhāng 英 yīng
凋 diāo 残 cán 金 jīn 碧 bì 旧 jiù 禅 chán 关 guān , , 僧 sēng 闭 bì 闲 xián 庭 tíng 草 cǎo 色 sè 殷 yīn 。 。
谁 shuí 向 xiàng 荒 huāng 原 yuán 寻 xún 马 mǎ 鬣 liè , , 惟 wéi 从 cóng 古 gǔ 寺 sì 识 shí 龙 lóng 颜 yán 。 。
优 yōu 昙 tán 花 huā 冷 lěng 三 sān 千 qiān 界 jiè , , 苔 tái 藓 xiǎn 碑 bēi 封 fēng 第 dì 一 yī 山 shān 。 。
自 zì 昔 xī 兴 xīng 亡 wáng 等 děng 闲 xián 事 shì , , 不 bù 须 xū 惆 chóu 怅 chàng 夕 xī 阳 yáng 间 jiān 。 。
钟离古迹四首 其四。清代。张英。凋残金碧旧禅关,僧闭闲庭草色殷。 谁向荒原寻马鬣,惟从古寺识龙颜。 优昙花冷三千界,苔藓碑封第一山。 自昔兴亡等闲事,不须惆怅夕阳间。