晚 wǎn 秋 qiū 感 gǎn 怀 huái - - 张 zhāng 元 yuán 升 shēng
霜 shuāng 浓 nóng 日 rì 瘦 shòu 半 bàn 溪 xī 阴 yīn , , 一 yī 片 piàn 西 xī 风 fēng 百 bǎi 感 gǎn 侵 qīn 。 。
穷 qióng 海 hǎi 天 tiān 高 gāo 寒 hán 鬓 bìn 影 yǐng , , 空 kōng 山 shān 木 mù 落 luò 老 lǎo 秋 qiū 心 xīn 。 。
年 nián 荒 huāng 贫 pín 病 bìng 坚 jiān 辞 cí 鹤 hè , , 灶 zào 冷 lěng 凄 qī 凉 liáng 泣 qì 问 wèn 琴 qín 。 。
却 què 叹 tàn 吟 yín 残 cán 重 zhòng 寂 jì 寞 mò , , 更 gèng 谁 shuí 载 zài 酒 jiǔ 过 guò 花 huā 林 lín 。 。
晚秋感怀。清代。张元升。霜浓日瘦半溪阴,一片西风百感侵。 穷海天高寒鬓影,空山木落老秋心。 年荒贫病坚辞鹤,灶冷凄凉泣问琴。 却叹吟残重寂寞,更谁载酒过花林。