春 chūn 日 rì 花 huā 下 xià - - 曹 cáo 玘 qǐ
天 tiān 意 yì 微 wēi 阴 yīn 又 yòu 转 zhuǎn 晴 qíng , , 化 huà 工 gōng 偏 piān 有 yǒu 惜 xī 花 huā 情 qíng 。 。
文 wén 章 zhāng 总 zǒng 在 zài 春 chūn 三 sān 月 yuè , , 箫 xiāo 管 guǎn 无 wú 如 rú 鸟 niǎo 一 yī 声 shēng 。 。
雨 yǔ 湿 shī 草 cǎo 痕 hén 诗 shī 思 sī 长 cháng , , 日 rì 磨 mó 松 sōng 影 yǐng 道 dào 心 xīn 清 qīng 。 。
野 yě 僧 sēng 共 gòng 矢 shǐ 看 kàn 云 yún 约 yuē , , 拟 nǐ 向 xiàng 何 hé 山 shān 寺 sì 里 lǐ 行 xíng 。 。
春日花下。清代。曹玘。天意微阴又转晴,化工偏有惜花情。 文章总在春三月,箫管无如鸟一声。 雨湿草痕诗思长,日磨松影道心清。 野僧共矢看云约,拟向何山寺里行。