鸡 jī 头 tóu 关 guān 望 wàng 褒 bāo 城 chéng - - 常 cháng 纪 jì
意 yì 豁 huō 神 shén 开 kāi 眼 yǎn 倍 bèi 明 míng , , 鸡 jī 头 tóu 关 guān 下 xià 见 jiàn 褒 bāo 城 chéng 。 。
望 wàng 中 zhōng 沃 wò 野 yě 真 zhēn 千 qiān 里 lǐ , , 行 xíng 处 chǔ 坡 pō 陀 tuó 喜 xǐ 乍 zhà 平 píng 。 。
压 yā 地 dì 黄 huáng 云 yún 秋 qiū 渐 jiàn 老 lǎo , , 宜 yí 人 rén 绿 lǜ 树 shù 雨 yǔ 初 chū 晴 qíng 。 。
故 gù 园 yuán 风 fēng 景 jǐng 依 yī 稀 xī 似 shì , , 立 lì 马 mǎ 斜 xié 阳 yáng 无 wú 限 xiàn 情 qíng 。 。
鸡头关望褒城。清代。常纪。意豁神开眼倍明,鸡头关下见褒城。 望中沃野真千里,行处坡陀喜乍平。 压地黄云秋渐老,宜人绿树雨初晴。 故园风景依稀似,立马斜阳无限情。