秋 qiū 虫 chóng 二 èr 首 shǒu - - 曹 cáo 家 jiā 达 dá
草 cǎo 露 lù 湿 shī 人 rén 影 yǐng , , 天 tiān 风 fēng 吹 chuī 树 shù 根 gēn 。 。
遥 yáo 情 qíng 澄 chéng 爽 shuǎng 夕 xī , , 愁 chóu 绪 xù 入 rù 秋 qiū 门 mén 。 。
月 yuè 落 luò 易 yì 成 chéng 忆 yì , , 灯 dēng 阑 lán 每 měi 断 duàn 魂 hún 。 。
谁 shuí 怜 lián 岑 cén 寂 jì 意 yì , , 无 wú 梦 mèng 又 yòu 黄 huáng 昏 hūn 。 。
秋虫二首。清代。曹家达。草露湿人影,天风吹树根。 遥情澄爽夕,愁绪入秋门。 月落易成忆,灯阑每断魂。 谁怜岑寂意,无梦又黄昏。