黄 huáng 草 cǎo 峡 xiá 听 tīng 柔 róu 之 zhī 琴 qín 二 èr 首 shǒu - - 元 yuán 稹 zhěn
胡 hú 笳 jiā 夜 yè 奏 zòu 塞 sāi 声 shēng 寒 hán , , 是 shì 我 wǒ 乡 xiāng 音 yīn 听 tīng 渐 jiàn 难 nán 。 。
料 liào 得 dé 小 xiǎo 来 lái 辛 xīn 苦 kǔ 学 xué , , 又 yòu 因 yīn 知 zhī 向 xiàng 峡 xiá 中 zhòng 弹 dàn 。 。
黄草峡听柔之琴二首。唐代。元稹。胡笳夜奏塞声寒,是我乡音听渐难。 料得小来辛苦学,又因知向峡中弹。