冬 dōng 日 rì 渡 dù 彭 péng 蠡 lí 过 guò 庐 lú 山 shān 下 xià - - 盛 shèng 符 fú 升 shēng
几 jǐ 经 jīng 湓 pén 浦 pǔ 惜 xī 幽 yōu 寻 xún , , 重 zhòng 向 xiàng 宫 gōng 亭 tíng 望 wàng 远 yuǎn 岑 cén 。 。
云 yún 卧 wò 石 shí 门 mén 思 sī 北 běi 涧 jiàn , , 花 huā 开 kāi 莲 lián 社 shè 忆 yì 东 dōng 林 lín 。 。
三 sān 人 rén 一 yī 笑 xiào 谁 shuí 宾 bīn 主 zhǔ , , 五 wǔ 老 lǎo 千 qiān 秋 qiū 自 zì 古 gǔ 今 jīn 。 。
惆 chóu 怅 chàng 吾 wú 衰 shuāi 劳 láo 梦 mèng 想 xiǎng , , 几 jǐ 人 rén 游 yóu 迹 jī 未 wèi 销 xiāo 沉 chén 。 。
冬日渡彭蠡过庐山下。清代。盛符升。几经湓浦惜幽寻,重向宫亭望远岑。 云卧石门思北涧,花开莲社忆东林。 三人一笑谁宾主,五老千秋自古今。 惆怅吾衰劳梦想,几人游迹未销沉。