哭 kū 胡 hú 丈 zhàng - - 许 xǔ 传 chuán 霈 pèi
全 quán 家 jiā 幸 xìng 得 de 达 dá 淮 huái 滨 bīn , , 何 hé 事 shì 天 tiān 星 xīng 陨 yǔn 老 lǎo 人 rén 。 。
千 qiān 里 lǐ 程 chéng 登 dēng 违 wéi 此 cǐ 日 rì , , 卅 sà 年 nián 父 fù 执 zhí 痛 tòng 前 qián 尘 chén 。 。
故 gù 乡 xiāng 烽 fēng 火 huǒ 能 néng 知 zhī 我 wǒ , , 满 mǎn 地 dì 干 gān 戈 gē 竟 jìng 失 shī 亲 qīn 。 。
回 huí 首 shǒu 菰 gū 城 chéng 寒 hán 夜 yè 雨 yǔ , , 山 shān 河 hé 已 yǐ 渺 miǎo 泪 lèi 沾 zhān 巾 jīn 。 。
哭胡丈。清代。许传霈。全家幸得达淮滨,何事天星陨老人。 千里程登违此日,卅年父执痛前尘。 故乡烽火能知我,满地干戈竟失亲。 回首菰城寒夜雨,山河已渺泪沾巾。