读 dú 宋 sòng 人 rén 张 zhāng 泽 zé 民 mín 梅 méi 花 huā 诗 shī , , 戏 xì 次 cì 其 qí 韵 yùn - - 许 xǔ 南 nán 英 yīng
花 huā 魁 kuí 曾 céng 独 dú 占 zhàn , , 冷 lěng 癖 pǐ 本 běn 天 tiān 生 shēng 。 。
万 wàn 卉 huì 春 chūn 皆 jiē 共 gòng , , 乾 qián 坤 kūn 气 qì 独 dú 清 qīng 。 。
暗 àn 香 xiāng 怜 lián 寂 jì 寞 mò , , 老 lǎo 干 gàn 任 rèn 纵 zòng 横 héng 。 。
冷 lěng 落 luò 谁 shuí 为 wèi 友 yǒu ? ?
山 shān 矾 fán 认 rèn 作 zuò 兄 xiōng 。 。
读宋人张泽民梅花诗,戏次其韵。清代。许南英。花魁曾独占,冷癖本天生。 万卉春皆共,乾坤气独清。 暗香怜寂寞,老干任纵横。 冷落谁为友? 山矾认作兄。