赠 zèng 诗 shī 僧 sēng 怀 huái 静 jìng - - 方 fāng 干 gàn
几 jǐ 生 shēng 馀 yú 习 xí 在 zài , , 时 shí 复 fù 作 zuò 微 wēi 吟 yín 。 。
坐 zuò 夏 xià 莓 méi 苔 tái 合 hé , , 行 xíng 禅 chán 桧 guì 柏 bǎi 深 shēn 。 。
入 rù 山 shān 成 chéng 白 bái 首 shǒu , , 学 xué 道 dào 是 shì 初 chū 心 xīn 。 。
心 xīn 地 dì 不 bù 移 yí 变 biàn , , 徒 tú 云 yún 寒 hán 暑 shǔ 侵 qīn 。 。
赠诗僧怀静。唐代。方干。几生馀习在,时复作微吟。 坐夏莓苔合,行禅桧柏深。 入山成白首,学道是初心。 心地不移变,徒云寒暑侵。