壬 rén 子 zǐ 春 chūn 怨 yuàn - - 梁 liáng 鼎 dǐng 芬 fēn
树 shù 老 lǎo 园 yuán 荒 huāng 藤 téng 绕 rào 身 shēn , , 双 shuāng 扉 fēi 今 jīn 启 qǐ 久 jiǔ 无 wú 人 rén 。 。
咬 yǎo 花 huā 错 cuò 引 yǐn 金 jīn 铃 líng 犬 quǎn , , 窃 qiè 药 yào 争 zhēng 寻 xún 玉 yù 洞 dòng 春 chūn 。 。
草 cǎo 际 jì 鹿 lù 踪 zōng 知 zhī 暗 àn 路 lù , , 雪 xuě 时 shí 鸿 hóng 爪 zhǎo 惹 rě 纤 xiān 尘 chén 。 。
题 tí 红 hóng 自 zì 笑 xiào 谁 shuí 曾 céng 见 jiàn , , 多 duō 事 shì 琴 qín 僮 tóng 一 yī 展 zhǎn 唇 chún 。 。
壬子春怨。清代。梁鼎芬。树老园荒藤绕身,双扉今启久无人。 咬花错引金铃犬,窃药争寻玉洞春。 草际鹿踪知暗路,雪时鸿爪惹纤尘。 题红自笑谁曾见,多事琴僮一展唇。