过 guò 废 fèi 园 yuán 有 yǒu 感 gǎn - - 许 xǔ 旭 xù
落 luò 日 rì 苍 cāng 茫 máng 满 mǎn 客 kè 心 xīn , , 无 wú 端 duān 兴 xīng 废 fèi 愧 kuì 登 dēng 临 lín 。 。
到 dào 公 gōng 死 sǐ 后 hòu 空 kōng 存 cún 石 shí , , 谢 xiè 傅 fù 亡 wáng 来 lái 久 jiǔ 废 fèi 琴 qín 。 。
一 yī 代 dài 词 cí 人 rén 归 guī 蔓 màn 草 cǎo , , 百 bǎi 年 nián 名 míng 苑 yuàn 化 huà 祇 qí 林 lín 。 。
芙 fú 蓉 róng 金 jīn 粟 sù 知 zhī 何 hé 处 chǔ , , 野 yě 水 shuǐ 弥 mí 弥 mí 自 zì 古 gǔ 今 jīn 。 。
过废园有感。清代。许旭。落日苍茫满客心,无端兴废愧登临。 到公死后空存石,谢傅亡来久废琴。 一代词人归蔓草,百年名苑化祇林。 芙蓉金粟知何处,野水弥弥自古今。