春 chūn 夜 yè 愁 chóu 妇 fù 吟 yín - - 章 zhāng 甫 fǔ
倚 yǐ 病 bìng 含 hán 愁 chóu 耐 nài 不 bù 能 néng , , 闺 guī 寒 hán 枕 zhěn 簟 diàn 冷 lěng 于 yú 冰 bīng 。 。
那 nà 堪 kān 忽 hū 断 duàn 三 sān 春 chūn 梦 mèng , , 犹 yóu 对 duì 将 jiāng 残 cán 五 wǔ 夜 yè 灯 dēng 。 。
觏 gòu 我 wǒ 则 zé 夷 yí 艰 jiān 亦 yì 既 jì , , 逢 féng 君 jūn 相 xiāng 识 shí 怅 chàng 何 hé 曾 céng 。 。
窗 chuāng 前 qián 好 hǎo 鸟 niǎo 催 cuī 天 tiān 晓 xiǎo , , 敢 gǎn 上 shàng 妆 zhuāng 楼 lóu 最 zuì 上 shàng 层 céng 。 。
春夜愁妇吟。清代。章甫。倚病含愁耐不能,闺寒枕簟冷于冰。 那堪忽断三春梦,犹对将残五夜灯。 觏我则夷艰亦既,逢君相识怅何曾。 窗前好鸟催天晓,敢上妆楼最上层。