留 liú 别 bié 鹰 yīng 垂 chuí 次 cì 来 lái 韵 yùn - - 许 xǔ 珌 bì
朝 zhāo 来 lái 放 fàng 弃 qì 罢 bà 高 gāo 吟 yín , , 老 lǎo 大 dà 徒 tú 羞 xiū 华 huá 发 fà 侵 qīn 。 。
狗 gǒu 监 jiān 已 yǐ 多 duō 妨 fáng 荐 jiàn 语 yǔ , , 龙 lóng 门 mén 真 zhēn 有 yǒu 倦 juàn 游 yóu 心 xīn 。 。
秋 qiū 风 fēng 玉 yù 箸 zhù 空 kōng 关 guān 塞 sài , , 落 luò 日 rì 金 jīn 台 tái 自 zì 古 gǔ 今 jīn 。 。
明 míng 发 fā 别 bié 君 jūn 转 zhuǎn 惆 chóu 怅 chàng , , 不 bù 知 zhī 何 hé 处 chǔ 更 gèng 招 zhāo 寻 xún 。 。
留别鹰垂次来韵。清代。许珌。朝来放弃罢高吟,老大徒羞华发侵。 狗监已多妨荐语,龙门真有倦游心。 秋风玉箸空关塞,落日金台自古今。 明发别君转惆怅,不知何处更招寻。