石 shí 门 mén 瀑 pù 布 bù - - 方 fāng 干 gàn
奔 bēn 倾 qīng 漱 shù 石 shí 亦 yì 喷 pēn 苔 tái , , 此 cǐ 是 shì 便 biàn 随 suí 元 yuán 化 huà 来 lái 。 。
长 cháng 片 piàn 挂 guà 岩 yán 轻 qīng 似 shì 练 liàn , , 远 yuǎn 声 shēng 离 lí 洞 dòng 咽 yàn 于 yú 雷 léi 。 。
气 qì 含 hán 松 sōng 桂 guì 千 qiān 枝 zhī 润 rùn , , 势 shì 画 huà 云 yún 霞 xiá 一 yī 道 dào 开 kāi 。 。
直 zhí 是 shì 银 yín 河 hé 分 fēn 派 pài 落 luò , , 兼 jiān 闻 wén 碎 suì 滴 dī 溅 jiàn 天 tiān 台 tāi 。 。
石门瀑布。唐代。方干。奔倾漱石亦喷苔,此是便随元化来。 长片挂岩轻似练,远声离洞咽于雷。 气含松桂千枝润,势画云霞一道开。 直是银河分派落,兼闻碎滴溅天台。