掇 duō 野 yě 蔬 shū 寄 jì 牧 mù 仲 zhòng 观 guān 察 chá - - 智 zhì 朴 pǔ
冉 rǎn 冉 rǎn 轻 qīng 烟 yān 闪 shǎn 闪 shǎn 黄 huáng , , 饭 fàn 馀 yú 岭 lǐng 上 shàng 弄 nòng 春 chūn 光 guāng 。 。
豆 dòu 苗 miáo 竞 jìng 茁 zhuó 红 hóng 侵 qīn 步 bù , , 杏 xìng 叶 yè 才 cái 开 kāi 绿 lǜ 满 mǎn 筐 kuāng 。 。
偶 ǒu 摘 zhāi 最 zuì 怜 lián 人 rén 不 bú 见 jiàn , , 小 xiǎo 鲜 xiān 偏 piān 喜 xǐ 我 wǒ 初 chū 尝 cháng 。 。
非 fēi 君 jūn 古 gǔ 道 dào 谁 shuí 堪 kān 寄 jì , , 只 zhǐ 许 xǔ 山 shān 家 jiā 作 zuò 道 dào 粮 liáng 。 。
掇野蔬寄牧仲观察。清代。智朴。冉冉轻烟闪闪黄,饭馀岭上弄春光。 豆苗竞茁红侵步,杏叶才开绿满筐。 偶摘最怜人不见,小鲜偏喜我初尝。 非君古道谁堪寄,只许山家作道粮。