平 píng 谷 gǔ 秋 qiū 兴 xìng 六 liù 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 曾 céng 习 xí 经 jīng
画 huà 角 jiǎo 呜 wū 咽 yè 闭 bì 禁 jìn 城 chéng , , 不 bù 堪 kān 垂 chuí 泪 lèi 更 gèng 分 fēn 明 míng 。 。
未 wèi 成 chéng 报 bào 国 guó 惭 cán 儒 rú 术 shù , , 宛 wǎn 是 shì 还 huán 乡 xiāng 听 tīng 鼓 gǔ 声 shēng 。 。
一 yī 月 yuè 照 zhào 人 rén 愁 chóu 欲 yù 绝 jué , , 百 bǎi 年 nián 多 duō 难 nàn 若 ruò 为 wéi 情 qíng 。 。
未 wèi 知 zhī 忧 yōu 患 huàn 犹 yóu 多 duō 少 shǎo , , 羡 xiàn 尔 ěr 厨 chú 头 tóu 老 lǎo 步 bù 兵 bīng 。 。
平谷秋兴六首 其二。清代。曾习经。画角呜咽闭禁城,不堪垂泪更分明。 未成报国惭儒术,宛是还乡听鼓声。 一月照人愁欲绝,百年多难若为情。 未知忧患犹多少,羡尔厨头老步兵。