重 chóng 九 jiǔ 和 hé 韵 yùn - - 费 fèi 墨 mò 娟 juān
登 dēng 高 gāo 纵 zòng 览 lǎn 蹑 niè 龙 lóng 岗 gǎng , , 到 dào 此 cǐ 开 kāi 怀 huái 万 wàn 虑 lǜ 忘 wàng 。 。
胜 shèng 地 dì 清 qīng 游 yóu 嫌 xián 日 rì 短 duǎn , , 芳 fāng 辰 chén 雅 yǎ 会 huì 寄 jì 情 qíng 长 zhǎng 。 。
千 qiān 林 lín 红 hóng 叶 yè 堪 kān 描 miáo 画 huà , , 三 sān 径 jìng 黄 huáng 花 huā 可 kě 泛 fàn 觞 shāng 。 。
愧 kuì 我 wǒ 才 cái 疏 shū 如 rú 袜 wà 线 xiàn , , 强 qiáng 承 chéng 佳 jiā 韵 yùn 报 bào 诗 shī 囊 náng 。 。
重九和韵。清代。费墨娟。登高纵览蹑龙岗,到此开怀万虑忘。 胜地清游嫌日短,芳辰雅会寄情长。 千林红叶堪描画,三径黄花可泛觞。 愧我才疏如袜线,强承佳韵报诗囊。