春 chūn 晚 wǎn 经 jīng 故 gù 园 yuán - - 费 fèi 墨 mò 娟 juān
鲁 lǔ 殿 diàn 岿 kuī 然 rán 尚 shàng 在 zài 东 dōng , , 归 guī 来 lái 有 yǒu 客 kè 感 gǎn 无 wú 穷 qióng 。 。
楼 lóu 台 tái 寂 jì 寞 mò 悲 bēi 歌 gē 里 lǐ , , 人 rén 事 shì 飘 piāo 零 líng 感 gǎn 泣 qì 中 zhōng 。 。
一 yī 径 jìng 苍 cāng 苔 tái 飞 fēi 絮 xù 影 yǐng , , 半 bàn 窗 chuāng 啼 tí 鸟 niǎo 落 luò 花 huā 风 fēng 。 。
多 duō 情 qíng 独 dú 有 yǒu 梁 liáng 间 jiān 燕 yàn , , 婉 wǎn 转 zhuǎn 呢 ní 喃 nán 恋 liàn 故 gù 宫 gōng 。 。
春晚经故园。清代。费墨娟。鲁殿岿然尚在东,归来有客感无穷。 楼台寂寞悲歌里,人事飘零感泣中。 一径苍苔飞絮影,半窗啼鸟落花风。 多情独有梁间燕,婉转呢喃恋故宫。