自 zì 题 tí 蒹 jiān 葭 jiā 图 tú 寄 jì 黄 huáng 宾 bīn 虹 hóng 索 suǒ 画 huà - - 黄 huáng 节 jié
愁 chóu 入 rù 蒹 jiān 葭 jiā 不 bù 可 kě 寻 xún , , 闭 bì 门 mén 谁 shuí 识 shí 溯 sù 洄 huí 深 shēn 。 。
江 jiāng 湖 hú 一 yī 往 wǎng 成 chéng 回 huí 首 shǒu , , 风 fēng 露 lù 当 dāng 前 qián 独 dú 敛 liǎn 襟 jīn 。 。
遗 yí 世 shì 尚 shàng 多 duō 今 jīn 日 rì 意 yì , , 怀 huái 人 rén 空 kōng 有 yǒu 百 bǎi 年 nián 心 xīn 。 。
凭 píng 君 jūn 为 wèi 写 xiě 伤 shāng 秋 qiū 句 jù , , 应 yīng 与 yǔ 鸣 míng 条 tiáo 和 hé 独 dú 吟 yín 。 。
自题蒹葭图寄黄宾虹索画。清代。黄节。愁入蒹葭不可寻,闭门谁识溯洄深。 江湖一往成回首,风露当前独敛襟。 遗世尚多今日意,怀人空有百年心。 凭君为写伤秋句,应与鸣条和独吟。