春 chūn 尽 jǐn 日 rì 出 chū 游 yóu - - 黄 huáng 节 jié
念 niàn 乱 luàn 忧 yōu 生 shēng 已 yǐ 不 bù 任 rèn , , 尔 ěr 来 lái 多 duō 负 fù 看 kàn 花 huā 心 xīn 。 。
晚 wǎn 收 shōu 桑 sāng 柘 zhè 怜 lián 农 nóng 事 shì , , 坐 zuò 阅 yuè 溪 xī 山 shān 换 huàn 醉 zuì 吟 yín 。 。
怀 huái 抱 bào 略 lüè 陈 chén 从 cóng 得 dé 句 jù , , 暄 xuān 晴 qíng 不 bù 定 dìng 始 shǐ 成 chéng 阴 yīn 。 。
忽 hū 闻 wén 啼 tí 鴂 jué 惊 jīng 春 chūn 去 qù , , 芳 fāng 草 cǎo 无 wú 人 rén 且 qiě 独 dú 寻 xún 。 。
春尽日出游。清代。黄节。念乱忧生已不任,尔来多负看花心。 晚收桑柘怜农事,坐阅溪山换醉吟。 怀抱略陈从得句,暄晴不定始成阴。 忽闻啼鴂惊春去,芳草无人且独寻。