雪 xuě 十 shí 二 èr 首 shǒu - - 释 shì 函 hán 可 kě
寒 hán 月 yuè 照 zhào 野 yě 雪 xuě , , 一 yī 片 piàn 老 lǎo 僧 sēng 魂 hún 。 。
夜 yè 深 shēn 招 zhāo 不 bù 得 de , , 时 shí 来 lái 白 bái 板 bǎn 门 mén 。 。
雪十二首。明代。释函可。寒月照野雪,一片老僧魂。 夜深招不得,时来白板门。