哭 kū 瘿 yǐng 公 gōng - - 黄 huáng 节 jié
论 lùn 诗 shī 畴 chóu 昔 xī 本 běn 寻 xún 常 cháng , , 今 jīn 日 rì 回 huí 头 tóu 辄 zhé 可 kě 伤 shāng 。 。
十 shí 载 zài 郡 jùn 斋 zhāi 相 xiāng 过 guò 地 dì , , 数 shù 竿 gān 檐 yán 竹 zhú 已 yǐ 成 chéng 行 háng 。 。
老 lǎo 逢 féng 国 guó 乱 luàn 君 jūn 先 xiān 免 miǎn , , 溘 kè 至 zhì 秋 qiū 分 fēn 露 lù 更 gèng 苍 cāng 。 。
莫 mò 说 shuō 平 píng 生 shēng 康 kāng 济 jì 愿 yuàn , , 区 qū 区 qū 文 wén 字 zì 恐 kǒng 流 liú 亡 wáng 。 。
哭瘿公。清代。黄节。论诗畴昔本寻常,今日回头辄可伤。 十载郡斋相过地,数竿檐竹已成行。 老逢国乱君先免,溘至秋分露更苍。 莫说平生康济愿,区区文字恐流亡。