相 xiāng 和 hè 歌 gē 辞 cí · · 子 zǐ 夜 yè 春 chūn 歌 gē - - 王 wáng 翰 hàn
春 chūn 气 qì 满 mǎn 林 lín 香 xiāng , , 春 chūn 游 yóu 不 bù 可 kě 忘 wàng 。 。
落 luò 花 huā 吹 chuī 欲 yù 尽 jǐn , , 垂 chuí 柳 liǔ 折 zhé 还 hái 长 zhǎng 。 。
桑 sāng 女 nǚ 淮 huái 南 nán 曲 qǔ , , 金 jīn 鞍 ān 塞 sài 北 běi 装 zhuāng 。 。
行 xíng 行 xíng 小 xiǎo 垂 chuí 手 shǒu , , 日 rì 暮 mù 渭 wèi 川 chuān 阳 yáng 。 。
相和歌辞 · 子夜春歌。唐代。王翰。春气满林香,春游不可忘。 落花吹欲尽,垂柳折还长。 桑女淮南曲,金鞍塞北装。 行行小垂手,日暮渭川阳。