论 lùn 诗 shī 其 qí 七 qī - - 黄 huáng 人 rén
猛 měng 火 huǒ 烧 shāo 天 tiān 霹 pī 雳 lì 鸣 míng , , 深 shēn 山 shān 大 dà 泽 zé 聚 jù 精 jīng 灵 líng 。 。
筝 zhēng 琶 pá 空 kōng 秽 huì 人 rén 间 jiān 耳 ěr , , 爱 ài 取 qǔ 三 sān 郎 láng 羯 jié 鼓 gǔ 听 tīng 。 。
论诗 其七。清代。黄人。猛火烧天霹雳鸣,深山大泽聚精灵。 筝琶空秽人间耳,爱取三郎羯鼓听。