独 dú 坐 zuò 和 hé 定 dìng 庵 ān 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 黄 huáng 人 rén
奇 qí 石 shí 当 dāng 窗 chuāng 插 chā 翠 cuì 屏 píng , , 窗 chuāng 前 qián 云 yún 气 qì 昼 zhòu 冥 míng 冥 míng 。 。
江 jiāng 湖 hú 满 mǎn 地 dì 围 wéi 孤 gū 梦 mèng , , 风 fēng 雨 yǔ 空 kōng 堂 táng 走 zǒu 百 bǎi 灵 líng 。 。
西 xī 子 zǐ 已 yǐ 沉 chén 吴 wú 苑 yuàn 沼 zhǎo , , 东 dōng 方 fāng 谁 shuí 识 shí 汉 hàn 庭 tíng 星 xīng 。 。
檐 yán 头 tóu 急 jí 溜 liū 声 shēng 如 rú 瀑 pù , , 啼 tí 鸟 niǎo 多 duō 情 qíng 劝 quàn 我 wǒ 听 tīng 。 。
独坐和定庵韵 其一。清代。黄人。奇石当窗插翠屏,窗前云气昼冥冥。 江湖满地围孤梦,风雨空堂走百灵。 西子已沉吴苑沼,东方谁识汉庭星。 檐头急溜声如瀑,啼鸟多情劝我听。